Xin không nghèo
Trong đoạn clip được lan truyền trên mạng xã hội, hình ảnh cụ bà Đỗ Thị Mơ tóc bạc phơ lên UBND xã đề nghị chính quyền địa phương giải quyết cho cụ được ra khỏi danh sách hộ nghèo khiến cộng đồng cảm động. Đoạn video về cụ Mơ đã thu hút rất nhiều người chia sẻ và bình luận theo chiều hướng phấn khích, hoan nghênh tinh thần của cụ.
Chia sẻ về câu chuyện này, cụ Mơ cho biết, cách đây hơn một năm, cụ quyết định xin ra khỏi danh sách hộ nghèo của xã, tuy nhiên, không thấy xã trả lời. Do đó, vừa qua, cụ tiếp tục đi xe đạp lên xã để xin thoát nghèo.
Lý do cụ Mơ xin thoát nghèo là bởi cụ thấy mình không còn nghèo, cụ có thể kiếm sống, tự lo cho bản thân, thậm chí còn đang giúp đỡ được nhiều người khó khăn khác. Cái đủ đầy của cụ được định nghĩa rất hay, rằng cụ hiện “thích ăn thì ăn, thích tiêu thì tiêu” từ kết quả của những công việc hằng ngày như trồng rau, nuôi gà và bán rau ngoài chợ.
Trong bối cảnh nhiều người xin được nghèo, nhiều nơi đang phải tìm giải pháp để các hộ nghèo muốn thoát nghèo hay làm giảm tỷ lệ “nghèo bền vững” thì hành động của cụ Mơ đã nói lên nhiều điều. Cái nghèo về vật chất có thể khó định nghĩa, bởi với người này thế này là nghèo, với người kia thế kia mới là nghèo, mấy ai biết đủ mà chỉ muốn hơn. Nhưng cái nghèo trong ý chí, nghèo về nhân cách thì rất dễ để người khác nhìn ra được.
Được biết ở Nhật Bản có khá nhiều người vô gia cư, nghèo khó. Tuy nhiên, dù nghèo đến mấy họ cũng không bao giờ ngửa tay ăn xin, cầu khẩn lòng thương hại của người khác. Đơn giản bởi lòng tự trọng của họ rất lớn, họ cảm thấy việc không làm gì mà vẫn được hưởng của cải là một điều đáng xấu hổ.
Nhân câu chuyện hai lần xin được thoát nghèo của cụ Mơ, mới thấy thước đo của sự giàu có đến từ lòng tự trọng chứ không phải tiền bạc. Cụ Mơ biết nghĩ đến cộng đồng phải góp tiền thuế nuôi những người vẫn đủ cơm ăn áo mặc như mình mà thấy không hợp lý. Cụ mong muốn thoát khỏi hộ nghèo là để làm gương cho những người khác phải cố gắng nỗ lực. Và hơn hết, cụ có lòng tự trọng, không muốn ai phải thương hại mình. Đó chẳng phải là bài học mà nhiều người trong chúng ta rất cần học hay sao?
Bảo Châu
Bắc Ninh



















Ý kiến bạn đọc (0)