Giá đắt cho lòng tham bột phát
![]() |
| Ảnh minh họa. |
Phiên tòa xét xử Nguyễn Thị Thanh Xuân diễn ra ngày 26-10 vừa qua. Theo cáo trạng, chiều 6-12-2016, chị Nguyễn Thị Huyền, thủ quỹ Bưu điện huyện Lục Nam đi các xã trên địa bàn huyện để phát tiền lương cho cán bộ hưu trí. Do chưa đến ngày phát tiền ở xã Phương Sơn nên chị Huyền mang hơn 700 triệu đồng (đựng trong túi chuyên dụng) về cơ quan. Vướng công việc cần giải quyết, chị Huyền quên chiếc túi đó ở hành lang tầng một, phía sau Phòng Giao dịch của Bưu điện. Hơn một giờ sau, chị sực nhớ ra và quay lại tìm nhưng túi tiền đã "không cánh mà bay". Lo sợ, chị Huyền báo cáo Giám đốc Bưu điện huyện để huy động tìm kiếm. Qua hệ thống camera, người xem nhận ra Nguyễn Thị Thanh Xuân đã lấy túi tiền trên. Quá bức xúc, ngay sau đó, chị Huyền làm đơn trình báo Công an huyện vào cuộc để điều tra làm rõ.
Về phía bị cáo, sau khi mang số tiền chiếm đoạt của đồng nghiệp về nhà trọ, Xuân trở lại cơ quan tiếp tục làm việc, vờ như chưa xảy ra chuyện gì. Nắm rõ sự tình, Giám đốc Bưu điện huyện gọi Xuân lên phòng riêng để hỏi, tạo cơ hội cho Xuân tự nhận ra sai phạm. Tuy nhiên, ban đầu, Xuân khăng khăng chối cãi. Khi biết không thể che giấu hành vi, tối hôm đó, Xuân đã thừa nhận với Giám đốc việc mình chiếm đoạt số tiền do chị Huyền để quên và đến Công an huyện đầu thú.
Cơ quan cảnh sát điều tra Công an huyện khám nghiệm hiện trường, thu giữ các vật chứng liên quan. Trước cán bộ thực thi pháp luật, Xuân thành khẩn khai báo, thời điểm phát hiện túi tiền, xung quanh không có ai nên bị cáo đã nảy sinh lòng tham mang về nơi ở cất giấu. Từ lúc đó, bị cáo lo sợ hành vi bại lộ nên cố gắng “diễn kịch” để đồng nghiệp không nghi ngờ.
|
“Người nào cố tình không trả lại cho chủ sở hữu, người quản lý hợp pháp hoặc không giao nộp cho cơ quan có trách nhiệm tài sản có giá trị từ năm triệu đồng đến dưới hai trăm triệu đồng, cổ vật hoặc vật có giá trị lịch sử, văn hóa bị giao nhầm hoặc do mình tìm được, bắt được sau khi chủ sở hữu, người quản lý hợp pháp hoặc cơ quan có trách nhiệm yêu cầu được nhận lại tài sản đó theo quy định của pháp luật thì bị phạt cải tạo không giam giữ đến ba năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến hai năm…” - Điều 141 Bộ luật Hình sự |
Nguyễn Thị Thanh Xuân đã ly dị, hiện bị cáo đang nuôi con nhỏ học lớp ba. Điều kiện kinh tế không dư giả, lòng tham bột phát là những yếu tố dẫn đến hành vi chiếm đoạt trái phép tài sản. Ngoài xử lý nội bộ, vụ việc còn được đưa ra xét xử hình sự vì một số lý do như: Bị hại có đơn trình báo Công an huyện (không rút đơn); ban đầu Xuân chối cãi, không thành khẩn nhận sai phạm khi lãnh đạo đơn vị đã giải quyết nội bộ. Ông Hà Văn Nâu, Phó Chánh án TAND huyện Lục Nam cho hay, bị cáo Xuân có những hành vi cấu thành tội “Chiếm đoạt trái phép tài sản” theo quy định tại Điều 141, Bộ luật Hình sự. Đúng ra khi nhặt được của rơi phải tìm cách trả lại người mất nhưng Nguyễn Thị Thanh Xuân không trả lại tài sản cho người sở hữu hợp pháp. Hành vi của Xuân là cố ý, mong muốn cất giữ tài sản của người khác và không có ý định hoàn trả cho người mất.
Tại phiên tòa, kiểm sát viên luận tội căn cứ vào những tài liệu, chứng cứ được thẩm tra, ý kiến của bị cáo và những người tham gia tố tụng khác. Kiểm sát viên đề nghị Hội đồng xét xử quy bị cáo về tội “Chiếm giữ trái phép tài sản” theo nội dung bản cáo trạng đã truy tố. Hội đồng xét xử nhận thấy bản cáo trạng của Viện KSND huyện Lục Nam, lời luận tội của kiểm sát viên là đúng người, đúng tội, đúng pháp luật.
Hành vi của bị cáo gây nguy hiểm cho xã hội, xâm phạm đến quyền sở hữu về tài sản của chủ sở hữu được pháp luật bảo vệ. Tuy nhiên, Xuân còn trẻ, chưa có tiền án, tiền sự, vì suy nghĩ bột phát nên đã phạm tội. Sau khi bị phát hiện, bị cáo đã nộp lại số tiền cho cơ quan chức năng để khắc phục hậu quả, thành khẩn khai báo tại phiên tòa nên được hưởng các tình tiết giảm nhẹ. Hai năm cải tạo không giam giữ, Nguyễn Thị Thanh Xuân chịu sự giám sát, quản lý, giáo dục của UBND thị trấn Đồi Ngô (Lục Nam).
Mạc Yến
Bắc Ninh















Ý kiến bạn đọc (0)