Phó Giáo sư trẻ người Việt ở xứ sở Mặt trời mọc
|
|
Phó Giáo sư Nguyễn Chí Nghĩa tại phòng làm việc riêng ở Đại Học Aomori Chuo Gakuin. |
Còn đang bỡ ngỡ và dúm dó vì cái lạnh 0 độ của vùng Đông Bắc Nhật Bản khi xuống tàu tại ga Aomori, một thanh niên trẻ tiến đến gần chúng tôi với nụ cười ấm áp: “Chào chị, Aomori lạnh quá phải không ạ? Để em xách đồ giúp chị. Em là Nghĩa ạ”.
Nghĩa cho biết sẽ đi với chúng tôi để giới thiệu Học viện Giáo dục Aomori Tanaka, một trong những học viện giáo dục lớn của tỉnh Aomori cũng như của Nhật Bản, nơi có nhiều chương trình liên kết đào tạo với các trường cấp III và đại học tại Việt Nam, cũng là nơi có nhiều sinh viên Việt Nam đang theo học.
Điều khiến chúng tôi rất ngạc nhiên và khâm phục chính là sự trọng thị mà các giảng viên và nhân viên trong trường dành cho Nghĩa.
Quê hương của Nghĩa là miền đất võ Bình Định. Nghĩa sinh năm 1982, là con thứ hai trong một gia đình có ba người con trai tại TP Quy Nhơn. Có bố mẹ là nhà giáo, với nền tảng giáo dục của gia đình, Nghĩa đã được phát huy thế mạnh ngôn ngữ của mình trong những năm học phổ thông. Tốt nghiệp lớp chuyên tiếng Anh của trường phổ thông trung học Quốc học Quy Nhơn, Nghĩa chọn chuyên ngành kinh tế đối ngoại của trường Đại học Ngoại thương, cơ sở II tại TP Hồ Chí Minh.
Thời điểm đó, sinh viên chuyên ngành kinh tế đối ngoại được chọn một trong hai ngoại ngữ hoặc tiếng Anh hoặc tiếng Nhật. Nghĩa quyết định chọn tiếng Nhật vì đây sẽ là một thử thách mới, tiếng Nhật vốn nổi tiếng là một trong những ngôn ngữ khó học.
Trong giai đoạn đó, người Nhật Bản sinh sống và làm việc ở TP Hồ Chí Minh vẫn chưa nhiều, cơ hội để giao tiếp với người Nhật Bản rất ít. Chính vì vậy, Nghĩa luôn tranh thủ mọi cơ hội có thể để giao tiếp với người Nhật Bản, nhằm rèn luyện năng lực hội thoại tiếng Nhật của mình.
Trong một lần thấy thông báo giới thiệu về hội thảo du học tại Nhật Bản, Nghĩa đăng ký tham dự và cơ hội du học ở đất nước mặt trời mọc này đến với anh từ đây.
Trong suốt những năm du học, Nghĩa đã cố gắng học tập và cống hiến hết mình cho những hoạt động xã hội. Những sinh viên tại Đại học Aomori Chuo Gakuin mà tôi gặp đều bày tỏ sự khâm phục về kiến thức và ý chí của thầy Nghĩa. Thế nhưng điều đọng lại lớn nhất đối với những người đã từng có cơ hội làm việc với Nghĩa chính là tấm lòng nhân ái của vị Phó Giáo sư trẻ tuổi này. Với các sinh viên Việt Nam, những ngày đầu bỡ ngỡ tại vùng đất mới của các em đã trở nên dễ dàng hơn nhiều khi có thầy Nghĩa luôn sẵn sàng giúp đỡ. Thầy nhiệt tình chỉ bảo những điều cần thiết, không quản ngại vất vả giúp các em ổn định cuộc sống. Khi tôi kể lại điều này, Nghĩa chỉ cười hiền lành.
Không chỉ các sinh viên Việt Nam, những người dân Aomori tôi gặp đều rất trân trọng khi nói về thầy Nghĩa. Câu chuyện của tôi với những người Aomori trở nên gần gũi hơn khi họ kể về những đóng góp thầm lặng của thầy Nghĩa cho người dân vùng Đông Bắc nói chung và tỉnh Aomori nói riêng.
Tháng 4-2011, Nguyễn Chí Nghĩa đã thành lập Hội Fukkokai để hỗ trợ các nạn nhân trong thảm họa kép động đất sóng thần tại vùng Đông Bắc Nhật Bản tháng 3-2011. Trong vô vàn câu chuyện giúp đỡ các nạn nhân thảm họa sóng thần động đất, tôi nhớ nhất câu chuyện Nghĩa hỗ trợ những nạn nhân của thảm họa rò rỉ hạt nhân của nhà máy điện Fukushima. Nghĩa kể tôi nghe ký ức kinh hoàng của những người dân phải chạy trốn khỏi thảm họa hạt nhân. Khi bỏ chạy khỏi vùng đất bị phóng xạ, họ chỉ biết lao lên xe ô tô và chạy xa khu vực bị nhiễm xạ càng nhanh càng tốt.
Khi sơ tán đến tỉnh Aomori, những người lánh nạn này không có bất cứ thứ đồ dùng nào đem theo người. Trăn trở với câu chuyện của những người dân Fukushima, Nghĩa đã tìm đến các doanh nghiệp tại tỉnh, để nhờ giúp đỡ. “Cứ gõ đi, cửa sẽ mở”, trong lần đến làm việc với một doanh nghiệp thời trang tại tỉnh Aomori, Nghĩa đã nhận được sự hỗ trợ quý báu này. Đó là công việc làm tóc thời trang cho doanh nghiệp. Nghĩa nhận nhiệm vụ chở sản phẩm từ doanh nghiệp đến cho người lánh nạn ở Aomori gia công và sau đó sẽ thu gom sản phẩm đã được gia công đem trả cho doanh nghiệp.
Trong phòng làm việc của Nghĩa, có rất nhiều bức bưu thiếp làm bằng tay độc đáo ngộ nghĩnh. Nghĩa thường tổ chức cho sinh viên Việt Nam tại trường tham gia các lễ hội địa phương. Tại các lễ hội, Nghĩa cùng với các sinh viên Việt Nam pha cà phê Việt Nam, nấu các món ăn Việt Nam để bán cho người tham quan lễ hội. Tiền thu được từ hoạt động này, Nghĩa và các em sinh viên thường dùng cho các hoạt động thiện nguyện trong đó có việc mua táo của Aomori gửi đến các nhà trẻ tại Fukushima hàng năm. Đáp lại tấm lòng của Nghĩa, các bé tại nhà trẻ đã gửi tặng Nghĩa và các em sinh viên Việt Nam tại Aomori Chuo Gakuin những bưu thiếp dễ thương do chính tay các bé làm.
Một người dân ở Aomori trong câu chuyện về Nghĩa đã cho tôi xem một bài báo viết về Nghĩa. Với tiêu đề “Gương mặt nổi bật tại Aomori”, báo To - o Nippo Press số ra ngày 23-5-2014 đã đăng trên trang nhất bài viết về chàng trai Việt Nam có tấm lòng vàng.
Nói đến những đóng góp của Nghĩa, không thể bỏ sót những nỗ lực của chàng trai này trong việc xúc tiến những hoạt động liên kết đào tạo của Trường Đại học Aomori Chuo Gakuin với các trường Việt Nam. Nếu như cách đây 13 năm, Nghĩa là sinh viên Việt Nam duy nhất tại trường Aomori Chuo Gakuin thì đến hôm nay có khoảng 70 sinh viên Việt Nam đang theo học Khoa Luật và Quản trị Kinh doanh tại trường. Tất cả các sinh viên đã tốt nghiệp tại Aomori Chuo Gakuin đều được đánh giá cao về trình độ chuyên môn và đều được tuyển dụng vào các công việc phù hợp.
Đối với Nguyễn Chí Nghĩa, sau Bình Định, giờ đây Aomori đã trở thành quê hương thứ hai. Chàng trai này tâm niệm rằng với tất cả sức lực và trí tuệ, anh sẽ tiếp tục nỗ lực để đem đến những điều tốt đẹp cho cả hai quê hương của mình. “Giúp người cũng chính là giúp mình” là câu trả lời đơn giản như con người của Nguyễn Chí Nghĩa khi nói về những hoạt động thiện nguyện của mình.
Theo Tin tức
Bắc Ninh















Ý kiến bạn đọc (0)