Lặng thầm nghề lái xe cứu thương
BẮC NINH - Cùng với lực lượng y, bác sĩ, những người lái xe cứu thương có vai trò rất quan trọng trong việc “chạy đua với tử thần” để cứu sống sinh mạng người bệnh. Đằng sau tay lái, họ luôn phải đối mặt với vô vàn áp lực và nguy hiểm. Vượt lên tất cả, với họ, đây không chỉ là nghề mưu sinh, mà còn là một việc làm thiện nguyện, nghĩa cử với đồng bào...
Chạy đua với tử thần
Chiều cuối tuần, Trung tâm Cấp cứu và vận chuyển 115 (Bệnh viện Đa khoa Bắc Ninh số 2) vẫn hối hả người ra vào. Tại khu vực đón tiếp và các phòng cấp cứu, đội ngũ y sĩ, bác sĩ tập trung cấp cứu những bệnh nhân mới nhập viện, dùng hết khả năng “kéo” người bệnh trở về từ cõi chết. Tại một căn phòng nhỏ gần cửa ra vào - nơi đặt tổng đài cấp cứu 115, chuông điện thoại liên tục reo.
![]() |
Anh Nguyễn Nhân Sửu (bên phải) trao đổi, giao nhiệm vụ cho lái xe Trung tâm Cấp cứu và vận chuyển 115 (Bệnh viện Đa khoa Bắc Ninh số 2). |
Tiếp nhận thông tin về một vụ tai nạn lao động xảy ra tại Khu công nghiệp VSIP Bắc Ninh, anh Nguyễn Nhân Sửu, Tổ trưởng Tổ vận chuyển 115 lập tức thông báo xin chỉ đạo của lãnh đạo Trung tâm, đồng thời giao lái xe Đinh Mạnh Cường lên đường làm nhiệm vụ. Chưa đầy 5 phút sau, anh Cường chở theo một bác sĩ điều khiển xe cứu thương hú còi lao ra khỏi cổng bệnh viện. Liền sau đó, nhận thông tin về một trường hợp bệnh nhân cao tuổi bị suy hô hấp tại nhà ở xã Phù Lãng, anh Sửu nhanh chóng thông báo đến lãnh đạo Trung tâm, một kíp khác gồm điều dưỡng và lái xe lập tức lên đường.
Tranh thủ thời điểm không có cuộc gọi đến, anh Sửu cho biết: Tổ vận chuyển 115 của Trung tâm hiện có 10 xe với 12 lái xe. Để bảo đảm tiếp nhận, vận chuyển bệnh nhân liên tục, cùng với bố trí người trực điện thoại 24/24 giờ, Tổ thường xuyên duy trì 6 lái xe trực, trong đó có 3 người trực chính tại Trung tâm, 3 người trực trú tại nhà, sẵn sàng nhận nhiệm vụ.
"Vậy quy trình tiếp nhận, xử lý thông tin được thực hiện thế nào?" - tôi hỏi.
"Trung bình mỗi ngày, chúng tôi tiếp nhận khoảng 20 cuộc điện thoại gọi đến tổng đài cấp cứu 115. Sau khi tiếp nhận, căn cứ vào địa bàn cũng như tình trạng bệnh, nhân viên trực sẽ cập nhật thông tin lên phần mềm để lãnh đạo nắm bắt, đưa ra phương án xử lý và điều động bác sĩ, điều dưỡng. Với bộ phận lái xe, chúng tôi yêu cầu luôn trong tâm thế sẵn sàng, chậm nhất sau 5 phút nhận lệnh phải lên đường" - anh Sửu nói.
"Tiếp xúc với bệnh tật, những chấn thương, thậm chí là... xác chết, ai cũng sợ hãi, tuy nhiên chúng tôi vẫn nỗ lực từng giờ, từng phút với mong muốn đưa người bệnh đến cơ sở y tế kịp thời. Mỗi ca cấp cứu thành công, người bệnh qua cơn nguy kịch, chúng tôi lại có động lực để vượt qua những khó khăn, vất vả" - Anh Vi Văn Khôi, lái xe cứu thương Trung tâm Y tế Sơn Động. |
Vừa trở về sau khi hoàn thành nhiệm vụ vận chuyển cấp cứu bệnh nhân bị tai nạn lao động tại Khu công nghiệp VSIP Bắc Ninh, lái xe Đinh Mạnh Cường tiếp lời: "Chọn nghề lái xe cứu thương, ai cũng phải chịu vô vàn áp lực bởi phương án xử trí của mình sẽ là một trong những yếu tố góp phần giành giật sự sống cho người bệnh".
Theo anh Cường, mỗi một chuyến xe cứu thương là một hành trình chạy đua với tử thần bởi chỉ cần nhanh một phút, người bệnh có thể được cứu sống. Tuy nhiên, nếu vì nhanh mà bất cẩn, chính lái xe cùng những người trên xe, người đi đường cũng sẽ phải đối mặt với nguy hiểm. “Nhiệm vụ của lái xe cứu thương là đưa bệnh nhân đến nơi điều trị nhanh nhất, song phải an toàn”, anh Cường tâm sự.
Vượt qua nỗi ám ảnh
Trong câu chuyện giữa chúng tôi với những lái xe cứu thương, “căng thẳng” luôn là hai từ được các anh nhắc đến. Theo các anh, làm nghề này không có khái niệm về thời gian, không có ngày nghỉ, giờ nghỉ, bất kể mưa bão, ngày hay đêm… người lái xe luôn trong tư thế sẵn sàng.
Là nhân viên an ninh tại Bệnh viện Đa khoa Bắc Giang (nay là Bệnh viện Đa khoa Bắc Ninh số 1) từ năm 1996, anh Đỗ Hồng Khanh (sinh năm 1977 ở phường Tân Tiến) từng chứng kiến niềm hạnh phúc của nhiều người bệnh và người thân khi được xe cứu thương đưa đến cấp cứu kịp thời. Song cũng không ít lần anh phải lén lau nước mắt khi thấy bệnh nhân không qua khỏi. Năm 1998, anh quyết định đi học nghề lái xe và làm tại Bệnh viện Đa khoa Bắc Ninh số 1 từ đó đến nay. Gần 30 năm gắn bó với nghề, hiện là Tổ trưởng Tổ lái xe của bệnh viện, anh không nhớ mình trực tiếp "ôm" vô lăng đưa bao nhiêu người bệnh lên tuyến trên. Chỉ biết rằng sau mỗi chuyến xe ấy, anh thấy thanh thản hơn bởi đã góp phần mang lại cơ hội sống cho người khác.
“Sau hơn 3 tháng học việc từ các tài xế “già”, tháng 4/1998, tôi được giao vận chuyển một trường hợp bị tai nạn giao thông nghiêm trọng ra Bệnh viện Việt Đức. Dù không ít lần tiếp xúc, hỗ trợ bác sĩ, nhưng khi nhìn nạn nhân bị chấn thương nặng, máu loang khắp người, tôi không khỏi có chút lo sợ. Song với suy nghĩ, nếu chậm 1 phút, nạn nhân sẽ giảm cơ hội sống, tôi nhanh chóng vượt qua nỗi ám ảnh, tập trung cao lái xe, đưa nạn nhân đến Bệnh viện tuyến trên cấp cứu an toàn, kịp thời”, anh Khanh nhớ lại.
![]() |
Lái xe Vi Văn Khôi hỗ trợ, đưa người bệnh vào Khoa Hồi sức cấp cứu (Trung tâm Y tế Sơn Động). |
Lái xe đưa bệnh nhân về các bệnh viện tuyến Trung ương vốn chịu nhiều áp lực, với những người lái xe cứu thương ở địa bàn vùng sâu, vùng xa, áp lực còn lớn hơn nhiều. Theo anh Vi Văn Khôi (sinh năm 1970), lái xe Trung tâm Y tế Sơn Động, quãng đường di chuyển xa, mặt đường xấu trong khi bệnh nhân đang phải chịu những cơn đau, thậm chí chống chọi với tử thần nên mỗi lần chuyển bệnh nhân từ các xã vùng sâu lên bệnh viện tuyến trên, các lái xe phải vừa bảo đảm an toàn cho người bệnh, vừa phải giữ an toàn khi tham gia giao thông. Tuy nhiên, trong "cuộc chạy đua" đưa bệnh nhân đến bệnh viện, không phải lúc nào lái xe cứu thương, nhân viên y tế, bệnh nhân cũng là người chiến thắng. Nhiều trường hợp, khi đang trên đường hoặc vừa tới nơi thì người bệnh đã không qua khỏi. Những lúc như thế, tâm lý của lái xe, đội ngũ y sĩ, bác sĩ và người nhà đều rất nặng nề.
Niềm hạnh phúc nghề nghiệp
Thống kê của Sở Y tế Bắc Ninh, toàn tỉnh hiện có 15 bệnh viện đa khoa, chuyên khoa tuyến tỉnh, 17 trung tâm y tế và 23 bệnh viện tư nhân. Mỗi năm, các cơ sở y tế thực hiện hàng trăm, thậm chí hàng nghìn chuyến xe vận chuyển bệnh nhân cấp cứu. Theo bác sĩ Lê Văn Ngọc, Giám đốc Trung tâm Cấp cứu và vận chuyển 115 (Bệnh viện Đa khoa Bắc Ninh số 2), trung bình mỗi ngày, Trung tâm tiếp nhận, điều trị cho 140 - 150 bệnh nhân, đồng thời thực hiện gần 20 chuyến xe cấp cứu, vận chuyển người bệnh. Trong mỗi hành trình ấy, lái xe cứu thương không chỉ đơn thuần là chở bệnh nhân mà họ còn phải hiểu biết nhất định về lĩnh vực y tế. "Ví như với những ca chấn thương cột sống, gãy chân tay…, lái xe buộc phải chạy thật êm, giảm tốc độ, tránh gây sốc, giảm đau đớn cho người bệnh. Với những ca tai biến mạch máu não, chấn thương sọ não…, họ lại phải cố gắng chạy càng nhanh càng tốt. Tuy nhiên, việc di chuyển vẫn phải bảo đảm an toàn giao thông, các quy định của pháp luật", bác sĩ Lê Văn Ngọc chia sẻ.
Công việc vất vả, áp lực là thế nhưng với những người lái xe cứu thương, mỗi chuyến xe kịp thời giúp bệnh nhân vượt qua cơn nguy hiểm mới thực sự là phần thưởng quý giá. Ông Nguyễn Văn T, trú tại phường Đa Mai cho biết: “Hơn chục ngày trước, anh trai tôi không may gặp tai nạn giao thông, được đưa vào Bệnh viện Đa khoa Bắc Ninh số 1 cấp cứu. Tại đây, các bác sĩ xác định anh tôi bị vỡ hộp sọ, có máu tụ nên chỉ định chuyển tuyến. Lái xe Bệnh viện Đa khoa Bắc Ninh số 1 đã bình tĩnh điều khiển phương tiện qua các con phố đang giờ tan tầm, đưa anh tôi đến Bệnh viện Việt Đức kịp thời. Trong suốt quãng đường, người lái xe và các y, bác sĩ cùng đi còn động viên, trấn an để gia đình có thể bình tĩnh hơn. Hiện anh trai tôi đã qua cơn nguy kịch. Vì gấp gáp, tôi không kịp hỏi tên người lái xe nhưng gia đình tôi luôn biết ơn và trân trọng họ”.
Những tài xế mà tôi có dịp gặp gỡ, trò chuyện đều rất khiêm tốn khi nói về mình, về nghề. Với họ, đó đơn giản là việc nên làm và cần làm. “Tiếp xúc với bệnh tật, những chấn thương, thậm chí là... xác chết, ai cũng sợ hãi, tuy nhiên chúng tôi vẫn nỗ lực từng giờ, từng phút với mong muốn đưa người bệnh đến cơ sở y tế kịp thời. Mỗi ca cấp cứu thành công, người bệnh qua cơn nguy kịch, chúng tôi lại có động lực để vượt qua những khó khăn, vất vả”, anh Vi Văn Khôi chia sẻ.
Ý kiến bạn đọc (0)